Chương 63: Đại kết cục

Trong điện thoại, Hình lịch Dương nói mang đến Nhậm Thiên Chân biết, “Anh ta bị xe cộ đụng, xảy ra lúc trưa, đến giờ vẫn không qua cơn nguy hiểm, anh ta lại không có bạn bè ở đây, đề nghị dì Tâm new bảo tôi thông tin cho cô một tiếng.”

“Anh ấy vẫn ở khám đa khoa nào, tôi qua ngay đây.” (more…)


Chương 62: có em bắt đầu hạnh phúc

Lại lần nữa quay về bên nhau, nhưng thời hạn chung sống lại không nhiều, quá trình của cả hai hầu như bận rộn, chỉ bao gồm sáng sớm về tối khuya mới gặp gỡ được nhau.

Bạn đang xem: Ngược chiều ánh sáng tìm đến yêu em

Vào 1 trong các buổi sáng sau khoản thời gian rời giường, Phó Đông Bình lại ko thấy Nhậm Thiên Chân làm việc trên giường, bất giác trong trái tim rất căng thẳng, nhanh chóng chạy xuống lầu, lại thấy Nhậm Thiên Chân ngồi bên bàn gỗ thô nên ăn những gì đó, chần chừ có buộc phải rất đói hay không mà bên trên bàn soạn rất nhiều đồ ăn. (more…)


Chương 61: cuộc sống thường ngày có máu tất cả thịt

Sau khi hành trình dài đến châu Âu kết thúc, quay về đảo Cò, cuộc sống đời thường lại như cũ.

Nhậm Thiên Chân dày công ăn diện, nhìn bản thân trong gương, dù cho có trang điểm đậm đến mấy vẫn không đậy được nét tiều tụy, ngay gần nửa năm qua, cô thường xuyên mất ngủ, cho dù cho có ngủ cũng biến thành nằm mơ, mơ thấy Phó Đông Bình, mơ thấy anh con đàn cháu đống, còn cô lại thành tín đồ già neo đơn. (more…)


Chương 60: chưa phải em ao ước tránh anh

Dương phu nhân bao gồm thái độ cực kỳ đúng mực, thấy Nhậm Thiên Chân đi đến, ngay lập tức mỉm cười cợt bảo cô ngồi xuống.

“Nghe nói cô tốt nghiệp đại học Đảo Cò, bọn họ học phổ biến trường đấy.” Dương phu nhân tiến công giá cô gái trước mắt, cỗ dạng rất thanh tú, khiến cho ai nhìn cũng thấy thích. (more…)


Chương 59: Một cước đá văng mình

Trong phòng bệnh, lúc Hề Dao Dao nhận thấy cuộc hotline của Phó Đông Bình thì mau lẹ chạy ra hiên chạy dài đón anh, Phó Đông Bình hỏi thăm tình hình rồi cùng cô ấy vào chống bệnh.

Xem thêm: Trái Đất Và Hệ Mặt Trời By Đặng Vũ Trụ, Hệ Mặt Trời

Đồng Hi yếu đuối ớt nằm ở giường, gương mặt trắng bệch như giấy, nhì mắt sưng đỏ, bên trên cổ tay quấn mấy lớp vải xô dày cộm, nghe thấy âm thanh, cô ấy miễn chống mở đôi mắt ra, thấy là Phó Đông Bình thì nước mắt lại tuôn trào. (more…)


Chương 58: thiếu phụ yêu trong Tây Du Ký

Sau khi bỏ hôn với Bạch Tố, Phó Đông Bình sợ nên nghe phụ huynh càm ràm phải dọn ra phía bên ngoài ở, chuyện vào tòa nhà riêng ở một mình, cuộc sống thường ngày đơn giản thanh tịnh.

Con búp bê Nhậm Thiên Chân nhằm lại mang đến anh được anh bày bên trên tủ đầu giường, mỗi một khi tối đến, con búp bê tê lại thuộc anh bầu chúng ta vào giấc ngủ. (more…)


Chương 57: bởi sao không báo mang đến mình?

Sau khi từ giã lão Triệu, Phó Đông Bình trở lại khách sạn, lại được lễ tân thông tin rằng, Nhậm Thiên Chân đang về đảo Cò rồi.

Lễ tân nói: “Nhậm tè thư nói là hotline điện mang đến anh mãi ko được, nên nhờ cửa hàng chúng tôi truyền lời lại giúp anh là cô ấy bao gồm nhắn tin mang lại anh trong Wechat, bảo anh lúc nào về thì xem.” (more…)


Chương 56: Lời từ bỏ bạch của một người cha

Nhậm Thiên Chân quan sát anh đầy ngạc nhiên, gương mặt vốn tái nhợt khá ửng đỏ, dẫu vậy cô thông minh không hỏi nguyên nhân, trong lòng cô biết rõ nguyên nhân đó.

“Đáng tiếc thật.” Cô có thể nhận thấy, Bạch Tố siêu thích anh, thích đến hơn cả không đếm xỉa mang lại hình tượng, chủ động tìm về cửa cảnh cáo tình địch, nhưng mà với tính biện pháp thanh cao thường nhật của Bạch Tố, cô ấy rất khinh thường loại chuyện đó. (more…)


Chương 55: không phải cô ấy không thể vứt được anh, nhưng mà là anh ko thể

Từ đầu cho cuối ánh nhìn của Bạch Tố luôn luôn dừng xung quanh Phó Đông Bình, thu không còn vào mắt thái độ hoang mang và sợ hãi của anh, cũng nghe anh khẽ nói, không!

“Tại sao?”

“Em biết mà.” (more…)


Chương 54: không thể đón nhận chân tướng

Lão Hà nói cùng với Nhậm Thiên Chân, “Có thể Nhậm Thiên Chân sẽ tiến hành điều tạm cho đài vô tuyến Nhạn Kinh làm cho việc, lần trước cô ấy cho đó ghi hình chương trình, được người bên kia coi trọng, nghe nói cô ấy cũng đã chấp nhận rồi.”“Ý cậu là, hoàn toàn có thể cô ấy mượn cơ hội này nhằm tránh tôi?” Phó Đông Bình lẩm bẩm, trái tim như ngâm vào trong nước đắng, mỗi chữ tâm sự đều giận dữ đựng nổi. (more…)


*
*